金风

词典名字:

金风

词典发音:

jīn fēng

注音:

ㄐㄧㄣ ㄈㄥ

成语繁体:

金風

词典解释

金风[ jīn fēng ]

⒈  指秋风。

金风浦上吹黄叶,一夜纷纷满客舟。——戎昱《宿湘江》
金风送爽

autumn wind;

引证解释

⒈  秋风。

《文选·张协<杂诗>》:“金风扇素节,丹霞启阴期。”
李善 注:“西方为秋而主金,故秋风曰金风也。”
李白 《酬张卿夜宿南陵见赠》诗:“当君相思夜,火落金风高。”
警世通言·王安石三难苏学士》:“一年四季,风各有名:春天为和风,夏天为薰风,秋天为金风,冬天为朔风。和、薰、金、朔四样风配着四时。”
鲁迅 《亥年残秋偶作》诗:“尘海苍茫沉百感,金风萧瑟走千官。”

网络百科

金风 (汉语词语)

  • 指秋风
  • 《文选·张协》:“金风扇素节,丹霞启阴期。” 李善 注:“西方为秋而主金,故秋风曰金风也。”
  • 近音词、同音词
  • jīn fèng金凤
  • jīn fèng金鳳
  • jìn fèng进奉
  • jìn fēng進鋒
  • jīn fēng斤风
  • jīn fēng金風
  • jìn fēng進封
  • jìn fēng晋封
  • jǐn fēng謹風
  • jìn fèng進奉
  • jīn fēng斤風
  • jìn fēng进封
  • jìn fēng进锋
  • jīn fēng金风
  • jǐn fēng谨风
  • jìn fèng进俸
  • jǐn fèng锦凤
  • jìn fēng晉封
  • jìn fèng進俸
  • jǐn fèng錦鳳